Theo Từ điển tiếng Việt: "Diễn biến hòa bình" là diễn biến dần dần, cuối cùng đi đến một chế độ chính trị khác, không qua bạo lực; chiến lược không dùng chiến tranh mà dùng hàng loạt phương thức và thủ đoạn, nhằm tạo ra một quá trình diễn biến hòa bình để lật đổ chế độ chính trị ở nước khác.
Theo Từ điển Bách khoa Việt Nam: "Diễn biến hòa bình" là chiến lược của chủ nghĩa đế quốc và các thế lực phản động quốc tế, được thực hiện dưới một phương thức, thủ đoạn mới để chống phá, đẩy lùi và đi đến xóa bỏ chủ nghĩa xã hội.
Đối tượng của chiến lược "Diễn biến hòa bình" là các nước có khuynh hướng phát triển phi tư bản chủ nghĩa.
Bản chất của chiến lược "Diễn biến hòa bình" là chống Chủ nghĩa xã hội, chống độc lập dân tộc.
Nội dung cơ bản của chiến lược "Diễn biến hòa bình" là phá hoại các nước Xã hội chủ nghĩa về các mặt chính trị, tư tưởng, kinh tế, văn hóa, xã hội...
Phương thức và thủ đoạn chủ yếu là tạo dựng và thúc đẩy đối phương vào khủng hoảng toàn diện, từng bước chuyển hóa chế độ chính trị theo con đường phát triển tư bản chủ nghĩa hoặc bị chính các thế lực thù địch chống đối dùng bạo lực lật đổ. Trong điều kiện tương quan lực lượng về mọi mặt cho phép, các thế lực thù địch có thể sử dụng lực lượng vũ trang gây bạo loạn, lật đổ và can thiệp, nhằm thủ tiêu vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản, Nhà nước, xã hội một cách nhanh chóng. "Diễn biến hòa bình" được tiến hành thường là tổng hợp nhiều biện pháp buộc đối phương trong cùng một lúc phải đối phó với nhiều thế lực, nhiều hoạt động chống đối, thúc đẩy cuộc khủng hoảng kinh tế - xã hội thành khủng hoảng chính trị tạo ra tình thế bạo loạn lật đổ chế độ.
Theo: Phê phán các quan điểm sai trái: Thuật ngữ "Diễn biến hòa bình" xuất hiện lần đầu tiên trong sinh hoạt chính trị quốc gia vào năm 1949. Ngoại trưởng Mỹ lúc đó, Dean Akison, trong một bức thư gửi Tổng thống Truman đã sử dụng khái niệm "Diễn biến hòa bình" để chỉ sự chuyển hóa các nước XHCN thành TBCN. Sau đó, khái niệm "Diễn biến hòa bình" đã trở thành phổ cập trên thế giới. Từ những năm 50, các nước XHCN đã đề cập đến âm mưu "Diễn biến hòa bình" của các thế lực đế quốc và coi đấu tranh chống "Diễn biến hòa bình" là một nội dung quan trọng của sự nghiệp xây dựng và bảo vệ CNXH.
Thuật ngữ "Diễn biến hòa bình" xuất hiện lần đầu tiên trong đời sống chính trị quốc tế vào năm 1949. Ngoại trưởng Mỹ lúc đó, Dean Akison, trong một bức thư gửi tổng thống Truman, đã sử dụng khái niệm: "Diễn biến hòa bình" để chỉ sự chuyển hóa các nước xã hội chủ nghĩa thành tư bản chủ nghĩa. Sau đó khái niệm này đã trở thành phổ cập trên thế giới. "Diễn biến hòa bình" do các nhà hoạch định chiến lược phương Tây soạn thảo từ cuối những năm 40, sau được tiếp tục bổ sung; cuối thập kỷ 80 được nâng lên hoàn chỉnh thành chiến lược. Trong điều kiện mới của so sánh lực lượng trên thế giới, chiến lược "Diễn biến hòa bình" được tiến hành chủ yếu bằng các thủ đoạn phi quân sự, nhằm "chuyển hóa hòa bình" các nước xã hội chủ nghĩa theo tư bản. Sau biến động ở Liên Xô và các nước xã hội chủ nghĩa ở Đông Âu, phương Tây công khai tuyên bố chuyển hướng chiến lược "kiềm chế" sang chiến lược "mở rộng" với hai nội dung cơ bản: "Dân chủ hóa về chính trị" và "Tự do hóa về kinh tế". Vấn đề "nhân quyền" và "dân chủ" được coi là vũ khí lợi hại. Từ những năm 1950, Đảng ta đã có nhận định: Các nước Xã hội chủ nghĩa đã đề cập đến âm mưu "Diễn biến hòa bình" của chủ nghĩa đế quốc và coi đấu tranh chống "Diễn biến hòa bình" là một nội dung quan trọng của cuộc đấu tranh tư tưởng trong các nước xã hội chủ nghĩa.
Văn kiện Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ VIII của Đảng cộng sản Việt Nam chỉ rõ: Nhận rõ bản chất, mục đích trên của chiến lược "Diễn biến hòa bình", Đảng, Nhà nước và nhân dân ta đã vạch trần: "Thế lực chống chủ nghĩa xã hội và độc lập dân tộc luôn chĩa mũi nhọn vào Đảng. Thủ đoạn họ thường dùng là xuyên tạc lịch sử, phủ nhận thành tựu cách mạng, thổi phồng sai lầm, khuyết điểm của Đảng, đòi thực hiện nhân quyền và dân chủ kiểu tư sản, đòi phi chính trị hóa bộ máy nhà nước, đòi đa nguyên, đa đảng nhằm tước bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng. Họ lợi dụng những kẻ cơ hội, phản bội về chính trị hoặc thoái hóa về phẩm chất, đạo đức để chia rẽ, làm suy yếu, phá hoại Đảng từ bên trong". Như vậy, rõ ràng là "Diễn biến hòa bình" và cuộc đấu tranh chống "Diễn biến hòa bình" thực chất là một cuộc đấu tranh giai cấp và đấu tranh dân tộc trong giai đoạn mới.
Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ IX của Đảng cộng sản Việt Nam nhận định: Bốn nguy cơ mà Đảng ta từng chỉ rõ: Tụt hậu xa hơn về kinh tế so với nhiều nước trong khu vực và trên thế giới; chệch hướng xã hội chủ nghĩa; nạn tham nhũng và tệ quan liêu, "Diễn biến hòa bình" do các thế lực thù địch gây ra - đến nay vẫn tồn tại và diễn biến phức tạp, đan xen, tác động lẫn nhau, không thể xem nhẹ nguy cơ nào.
Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ XI của Đảng cộng sản Việt Nam tiếp tục khẳng định: "Chủ động phòng ngừa, làm thất bại âm mưu "Diễn biến hòa bình", hoạt động gây rối, bạo loạn lật đổ của các thế lực thù địch".
Báo điện tử Đảng Cộng sản Việt Nam nhấn mạnh: "Diễn biến hòa bình" là một trong những chiến lược có ý nghĩa và phạm vi toàn cầu của chủ nghĩa đế quốc và các thế lực phản động được hình thành từ những năm cuối thập kỷ 40 đầu thập kỷ 50 và hoàn chỉnh ở thập kỷ 80 của thế kỷ XX nhằm chống phá các nước xã hội chủ nghĩa, phong trào độc lập dân tộc và phong trào cách mạng tiến bộ trên thế giới".
Như vậy, "Diễn biến hòa bình" là chiến lược tiến công bằng mọi thủ đoạn trên tất các các lĩnh vực của Chủ nghĩa đế quốc và các thế lực phản động vào bên trong các nước xã hội chủ nghĩa và các Đảng cộng sản nhằm tạo ra các nhân tố chống Chủ nghĩa xã hội trong các nước xã hội chủ nghĩa từ đó từng bước làm chuyển hóa đẩy lùi tiến tới xóa bỏ Chủ nghĩa xã hội.
--
(Sưu tầm-tổng hợp)
D.D BTT-VP
Nhận xét
Đăng nhận xét